Sunday, February 13, 2011

Shinichi-Heiji-Kaito-Saguru (Cont)


Attention, please: there are 2 parts left of this fanfic. Make sure to check often. ;)) Now enjoy.


Năm 3:


1.

“ … và đến lúc đấy tớ bắt đầu nhận ra mình pro cỡ nào!” Hattori kết thúc câu chuyện của hắn ở đó. Kaito ngước lên nhìn hắn.
“Woa!” hắn thốt lên khiến Heiji cười nhe nhởn và gật đầu vẻ đồng tình, cho tới khi hắn nói nốt. “Thỉnh thoảng cậu cứ quên đeo tai nghe trong khi nói chuyện với người khác ấy Hattori ạ.”

Kaito té ngửa ra giường với một cái gối to tướng đập vào mặt.


2.
CHÚC MỪNG SINH NHẬT HAKUBA!” Kaito và Hattori cùng gào lên khi thấy Hakuba bước vào phòng.
“Xin lỗi, tôi vào nhầm phòng …” Hakuba quay lưng đóng cửa rất lịch sự.


3.
“Đôi khi các trò phải thu hết can đảm!” giảng viên nói trước cả lớp. “Đôi khi phải chứng tỏ bản lĩnh của mình! Đôi khi phải … Kuroba, vì sao trò lại lột hết quần áo ngay giữa giờ học vậy hả?” cô thở dài.
“Bởi vì em đang thu hết can đảm và chứng tỏ bản lĩnh của mình, thưa cô.” Kaito đáp gọn lỏn.
Một tiếng đập trán cái chát. (from Shinichi)
Một câu chửi thề tiếng Anh.(from Hakuba)
Một tiếng hoan hô rầm trời. (from Hattori)


4.

“Ran à … tớ chỉ có thể bí mật chơi violin thôi đấy …” Shinichi vừa thì thào qua điện thoại vừa ngó nghiêng trước sau. “Vì sao á? Tại vì có hai thằng  hâm lúc nào cũng sẵn sàng gọi con violin của tớ là …” Shinichi mở hộp đàn ra và đặt phone xuống để bắt đầu chơi. Hắn mới kéo được có vài nốt thì Kaito và Heiji từ đâu bò ra cười nhăn nhở.
“Hãy nhìn đi mọi người ơi! Đây là Kudo của chúng ta biểu diễn với máy cắt bánh mì của anh ấy!” Heiji gào lên. Shinichi đập tay vào trán đánh chát.
“Hahaha! Hattori cậu nhìn đi, cái thứ này tiện dụng thật đấy, có thể tận dụng làm được bao nhiêu chuyện! Thí dụ cậu cắt bánh mì ra sao hả?” Kaito la lên.
“Thì y như cái cách tớ chơi violin!” (Shinichi rên lên “Cậu đâu có chơi violin mà dám nói!”) Heiji đang giả vờ đứng cái tư thế người kéo vĩ cầm và uốn éo theo tiếng đàn.
“Cậu thấy chưa hả Ran?” Shinichi tiếp tục câu chuyện nói dở qua điện thoại. “Ừ, ừ tớ biết là ngoài cửa hàng người ta bán đầy máy cắt bánh mì ra đấy, nhưng bọn ngốc này có chịu nghe lời tớ đâu …”

5.

Hattori đang nằm trên giường ho rũ rượi. Hắn đang bị đau họng, và tất nhiên là chả sung sướng tí tẹo nào cả. Kazuha mới tặng hắn một món quà “chúc chóng khỏe lại” nhưng tạm thời vẫn chưa giúp ích được gì. Kaito thì chạy như sóc quanh phòng, bỗng dưng tên này tới gần giường hắn nằm, trên tay cầm vật gì đó.
“Chào Hattori.” Giọng Kaito cao chót vót, và cái thứ hắn đang giữ trên tay là con sư tử bằng bông – quà của Kazuha cho Heiji. Nói 1 cách chính xác thì tên ảo thuật gia hâm đang điều khiển con sư tử như 1 con rối. “Ta là chú sư tử dũng mãnh … mà bạn gái ngươi gửi đến ngươi đây. Bây giờ hãy nghe tiếng gầm của ta nhé.” Kaito dí con sư tử sát tai Heiji. “Gừ-ư-“ sau đó hắn cầm tay con sư tử bông âu yếm vuốt ve 1 bên má của tên bạn da ngăm.
“Thế, cái sự tích nuốt nguyên 1 cánh tay sư tử bông của cậu bắt đầu như thế nào?” Shinichi cất tiếng hỏi khi hai thằng làm thủ tục xuất viện.
“Thôi đừng hỏi …” Kaito thở dài não nề.

6.
YESSSS!” là Hattori và Kaito cùng reo lên. “Tụi mình qua năm 3 rồi!”
“Có cần thiết năm nào cũng phải thông báo như thế không?” Hakuba hỏi.
“Với tụi nó thì có đấy.” Shinichi đáp gọn lỏn.
“Tất nhiên rồi!” Hattori nhe răng cười. “Tụi mình phải báo cho bạn đọc biết chừng nào chapter này hết chứ hả!”
“Chào mấy cậu!” Kaito vẫy tay. Hakuba và Shinichi đưa mắt nhìn theo hướng Kaito vừa vẫy tay.
“Cái gì thế?” Shinichi nhướn mày.
“Đừng có vẫy tay với mấy người trong TV, Kuroba!” Hakuba nói là làm liền, với tay tắt phụp màn hình TV.


No comments:

Post a Comment