Sunday, February 13, 2011

Shinichi-Heiji-Kaito-Saguru (End)

Hi there! This is the last part of Shin-Hei-Kai-Sag's collegue days. Feel relieved? (LOL).
There's a bonus gift at the end of the story. Terri-chan called it "deleted scenes". Now, enjoy ...



Năm cuối:


1.
Kaito đang ngồi cạnh cửa sổ làm bài tập về nhà. Hắn ngước lên và thấy một con sóc chuột bé xinh đang đứng trên tảng đá.
“Ô trông kìa một con sóc chuột đấy.” Hắn như  mọi khi, lại nói chuyện 1 mình. “Nó có biết mình đang nhìn nó không nhỉ?” Ngay lập tức con sóc chuột quay phắt đầu về phía Kaito.
ỐI GIỜI ƠI CON SÓC CHUỘT MA!!!!!” hắn rú lên 1 tiếng thê thảm chưa từng thấy.


2.
Hattori đang cực kì sung sướng tự hào về bài luận của hắn. Hắn chắc mẩm sẽ lãnh 1 con A lần này. đại loại bài luận yêu cầu ghi âm một đoạn hội thoại hoặc độc thoại ngắn với mục đích nhắc nhở cảnh tỉnh xã hội, đặc biệt là con nít những việc ghét phải làm nhưng vẫn nên làm – ví dụ như ăn nhiều rau chẳng hạn.
Mà tất nhiên độc giả ai còn lạ gì cái nết của Hattori thích dạy bảo lên lớp lũ trẻ nít nữa.
« Các em nhỏ phải lưu ý đây, khi đặt câu hay phát ngôn phải có đầy đủ danh từ và động từ ! » giọng Hattori oang oang trong cuộn băng. « Nếu không các em sẽ có kết cục như anh chàng này ! »
« Cậu BÍP BÍP cái BÍP BÍP cho nên thằng cha đó giờ đang đi cà nhắc à ? » giọng Shinichi vang lên rõ mồn một. Cái kẻ vừa được nhắc tới trợn mắt ngạc nhiên (Shinichi đang ở trong lớp học) khi nghe thấy giọng của chính mình trong băng. Hắn quay qua nhìn Heiji, tên này đang cười nhăn nhở thấy gớm.
« Bây giờ hãy chọn danh từ và động từ thích hợp để điền vào chỗ trống ! » thậm chí Heiji còn lồng tiếng rung chuông trả lời vào đây nữa chứ.
« TÔI SẼ GIẾT CHẾT CẬU HATTORI Ạ !!! » Shinichi rượt thằng bạn chạy trối chết dọc hành lang.
Chuyện là thế này : ( ngày hôm trước)
Shinichi ngồi bệt xuống sàn nghe điện thoại. Hắn đang nghe Ran kể lể về giải Karate vừa rồi. Cô nàng đang kể đến đoạn vì sao tới trễ giờ thi đấu.
« Cậu chạy nhanh xô phải cái ông cảnh sát nên giờ chả đang đi cà nhắc à ? »

Quay lại lớp học và đề tài luận văn. 
« Cậu xem cái khảo sát mà Kaito làm chưa ? » Hakuba cười rầm lên.
« Chưa … » Shinichi thành thật nói. Hakuba đưa cho hắn 1 tờ rơi. Hắn đọc xong rồi cũng bò ra cười nốt.
Tờ rơi có in : BẠN CÓ BỊ THÀN KINH KHÔNG ỔN ĐỊNH HAY KHÔNG ?
                        Muốn biết hãy làm bài trắc nghiệm sau đây.


3.
“Chào trò, Kudo,” giảng viên mỉm cười với Shinichi khi hắn đột nhiên chạy sầm sập vào giảng đường và nhoài người về phía cô.
« HATTORI CÓ NÓI GÌ VỀ EM CÔ CŨNG ĐỪNG TIN ! » hắn gào lên và chạy mất. Cô giáo chớp mắt mấy cái.
« Tội nghiệp cậu bé … »
« Nee-chan, nói ra điều này tớ cũng đau lòng lắm … ý tớ là tớ cũng không muốn nói với cậu đâu nhưng … » Hattori ngập ngừng qua điện thoại. « Kudo thật ra là GAY đó ! » hắn giả vờ thét lên 1 tiếng để giấu đi tràng cười nho nhỏ.
« CÓ IM NGAY KHÔNG ! » Shinichi chạy vào giật lấy điện thoại. « RAN ! KHÔNG PHẢI NHƯ THẾ ĐÂU ! »
« Nee-chan, cậu phải tin tớ ! » Hattori gào lên. “Kudo đã tấn công Kaito rồi! Cậu nghe thằng  bé tội nghiệp đó nói nè!” Heiji giằng lấy điện thoại và nhét vào tay Kaito.
KHÔNG KHÔNG TÔI KHÔNG MUỐN THẾ! TÔI SỢ LẮM! XIN HÃY NÓI LẠI VỚI AOKO LÀ TÔI YÊU CÔ ẤY!” Kaito rú lên cười ngay sau đó. Hattori đưa điện thoại cho nhân vật còn lại trong phòng.
“Mouri-chan, cậu có thuốc giảm đau không? Đầu tớ nhức quá …” Hakuba rền rĩ.
“Bởi vì Kudo đã …tấn công cậu ấy …” Hattori ré lên.
IM MỒM NGAY! TƯỞNG VUI LẮM HẢ!” Shinichi lấy hết sức bình sinh hét lên.
“Mọi lần cậu cũng làm thế với Kaito thì sao hả?” Heiji cố nói vọng lại dù đang bị Shinichi đuổi theo sát gót.


4.
“Trước khi mấy ban, mấy em bỏ đi làm gì thì làm, tôi có một thông báo quan trọng cần phải nói gấp!” Kaito chụp lấy chiếc micro từ tay hiệu trưởng. “Tôi muốn nói rằng … trên đời có vô khối kẻ thầm nghĩ là tôi chẳng bao giờ qua nổi cánh cổng trường trung học. Nhưng giờ nhìn tôi đây! Tôi đã tốt nghiệp đại học rồi!” Kaito kết thúc bài phát biểu của mình bằng một tiếng hò reo.
“Thằng chả đang phát biểu hay gớm đấy,” Hakuba mỉm cười.
“Ừ, thật không ngờ,” Shinichi gật đầu.
“ … Cứ từ từ,” Hattori nhe răng cười.
“Tôi muốn nói vào mặt những con người xấu xa đó rằng IT’S TOO LATE TO APOLOGIZEEEE!! IT’S TOO LATEEEE!” (*) Kaito bắt đầu hát ông ổng lên khiến Hakuba và Shinichi toát mồ hôi hột.
CỐ LÊN KAITOOOOOO!!!” Hattori gào tướng lên và chạy hùng hục lên sân khấu. Hakuba và Shinichi cũng lẽo đẽo nối gót. “ I SAID IT'S TOO LATE TO APOLOGIZEEEEE~ IT'S TOO LATE!
“Thôi lặn đi cho nước nó trong,” Shinichi kéo áo thụng của Kaito.
“Cậu đang tự sỉ nhục chính mình đấy.” Hakuba thở dài. Shinichi bỗng nhiên bước hụt và đương nhiên, kéo theo 1 cơ số người đổ rạp theo.
Á Á Á –“



Những tháng ngày đại học – deleted scenes

1.
“Tớ nghĩ tớ nên thử sức với nghề diễn viên.” Kaito hát lên. “Tớ vốn có khả năng diễn xuất rất khá mà, tớ sẽ thành nam diễn viên xuất chúng.”
“Nếu người ta không ưa cậu thì sao hả Kaito?” Shinichi hỏi ướm.
“Thì tớ sẽ thành nữ diễn viên vậy,” Kaito đáp lại bằng giọng của phụ nữ.
“Khiếp quá.” Shinichi nhìn chằm chằm vào mặt tên bạn quái gở.


2.
Hatttori chạy huỳnh huỵch vào trong phòng, mặt mày tái mét. Shinichi ngước lên nhìn vẻ tò mò.
“Kudo ơi … tớ sẽ bị fan chửi cho 1 trận mất!” Heiji cố gắng nói bằng giọng trầm tĩnh nhất có thể.
“Bởi vì …” Shinichi hỏi. “Người ta nhận ra không nên làm fan của 1 thằng như cậu hả?”
“Không. Tớ vừa bắn trúng 1 con bồ câu.”
ÔI CHÀ!”
“Chỉ là tai nạn thôi! Tớ đang nghịch cái súng cao su của 1 thằng nhóc và gần đó có 1 đám cưới và có vài con chim bồ câu thả ra đúng lúc tớ đang bắn mấy cục đá thế rồi tớ thấy 1 con chim rớt xuống trước mặt tớ. » Heiji giải thích.
« Khoan. Vì sao cậu lại có được cái súng cao su của thằng nhóc ? »
« Nó chọi đá vào đầu tớ ! Thế nên tớ mới túm lấy khẩu súng cao su và cố nhắm vào nó … »
«  … bộ thằng lỏi lơ lửng trên không hả ? »
« TỚ NHẮM KHÔNG CHUẨN, ĐƯỢC CHƯA ! »



3.
« Các trò … tổ chức tiệc linh đình trong phòng kí túc xá ? » Giáo viên phụ trách đời sống nhòm mặt 4 cậu sinh viên đang xếp hàng nghiêm chỉnh trước cửa phòng. « Và rồi cậu nào đó quên khóa vòi nước ở la-va-bol khiến cả nhà tắm ngập úng? » cô ta khoanh tay lại, lắc đầu. « Tôi thật không biết phải nói gì bây giờ. »
« Cô còn mong đợi gì hơn ở tụi em ạ ? » Kaito quyết định lên tiếng thay cả nhóm tội đồ.



A/N: (*) for those who don't know the song: That's Apologize by Timberland. Just have some taps on YouTube to find out what it is. 
Sayonara now. For today :))

1 comment:

  1. thích nhất là Ran cũng xuất hiện trong các trò đùa của họ... hahaha...mỗi phần nhỏ trong 1 chap đều buồn cười như vậy, người viết có óc hài hước thật đấy ^^

    ReplyDelete