Sunday, February 13, 2011

Shinichi-Heiji-Kaito-Saguru


Few words, attention please! This is another translated version of Terri's work, I have her official permission. Again, if you wish to read her original one, just check on fanfiction.net, her pen name is terrisamazing (she's fond of Shin-Hei-Kai-Hak's friendship). I should say this or else ... you'd think of me as a moron stealing others' credit. ^^ Now enjoy it!
I'll update the rest tomorrow.


Năm nhất đại học :

1.
« Mấy bồ biết không … » Kaito bỗng ngồi bật dậy trên giường. « Từ lúc học môn Sinh thái tới giờ, tớ thực sự muốn làm 1 chuyện này. »
« Là gì thế ? » Shinichi hỏi, mắt vẫn không rời màn hình vi tính.
« Chạy đến chỗ một người ăn chay và chỉ vào mặt ông ta, hét lớn, này, ông là loài động vật ăn cỏ ! »
Shinichi lắc đầu, thở dài (như mọi khi).
« Tớ cũng vừa mới nhớ ra một chuyện. » Hakuba ngẩng lên cười toe toét. Lần này thì Shinichi ngước lên nhìn thẳng vào mặt tên đồng nghiệp người Anh. « Từ bây giờ tớ chuyển ra khỏi nhà rồi, tớ cuối cùng cũng tự do mua 1 thùng bánh rán bọc sô-cô-la ! » nói xong là tên này đứng phắt dậy và chuồn khỏi kí túc liền. Shinichi chớp mắt liên tục, nhưng vẫn quyết định không nên nói gì.
« Thế, vấn đề của cậu là gì, trình bày nốt đi ? » Shinichi quay sang nhìn tên bạn cùng phòng. Hattori hiện đang ngồi rất thoải mái trên chiếc ghế xoay. « Trông cậu có vẻ bối rối quá … hơn mọi khi. »
« Tớ sẽ ! » Hattori rên lên.
“Rớt môn gì?”
“Triết.”
“Thế thì cố lên thôi.” Shinichi nhún vai. “Nếu cố mà vẫn không lên thì thôi đừng cố, bỏ lớp đó luôn đi.”
“Nhưng mà ba mẹ tớ cứ muốn tớ phải học môn đó cơ-ơ-ơ …” Heiji dài giọng. “Còn bảo là con cần phải có cái gì phòng thân nếu như không trở thành thám tử chứ.” Hắn nhại giọng bà mẹ của hắn. “Hứ. Cứ làm như tớ sẽ không thành thám tử thật ấy.” Hắn xua tay để đuổi cái ý nghĩ đó đi.
Ha ha ha mình cũng sẽ rớt môn Lí luận …” Shinichi cười thầm.
“Nhưng tớ có 1 ý thế này!” Hattori đứng bật dậy. “Tớ sẽ cố tình làm hỏng bài kiểm tra sắp tới và thế là họ có lí do để đuổi cổ tớ ra khỏi lớp Triết.”
“Nghĩa là … cậu đạt được mục đích bằng cách thi rớt?” Shinichi ngồi lên giường.
“Chính xác!” Hattori nhe răng cười. “À, tớ mượn vở bài tập môn Lí luận của cậu được không?”

2.
“Cám ơn cậu nhé Kudo,” Hattori giật gói snack trên tay Shinichi tỉnh queo. Shinichi chiếu cho tên bạn da ngăm cái nhìn hình viên đạn, nhưng lời nói từ miệng hắn hình như không liên quan gì đến thái độ hắn. “cứ tự nhiên thôi Hattori.” Thám tử miền Đông quay ra nhìn Hakuba, tên này đang nhai nhồm nhoàm một loại snack vị cá. Hắn nhũn nhặn hỏi dò, “Hakuba cho tớ ăn bim bim cùng cậu nhé?” vừa nói hắn vừa vói tay tới đống thức ăn vặt. Hakuba tặng cho tên đồng nghiệp một tiếng rít  hung tợn.
“Đừng.Có.Mà.Mơ ….”
Shinichi thề rằng đuôi mắt hắn đang giật giật.

3.
“Oh yeah! Tụi mình qua được năm nhất rồi!” Hattori vung lên  một nắm đấm vào không khí. “Kya!” tiếng hét này là vì hắn mới té ụp xuống bậc cầu thang.
“Thế nghĩa là 3 năm sau tụi mình cũng sẽ y như vậy.” Kaito ghé mông trượt cái vèo dọc thành lan can.
“Ý cậu là đứa thì té cầu thang đứa thì trượt xuống bằng lan can á?” Shinichi hỏi.
“Cũng có thể sẽ thêm cả 2 đứa mình nữa đấy.” Hakuba cười to.
 

Năm hai:
1.
“Ối giời ôi!” Kaito rú lên 1 tiếng rợn gáy. Shinichi chạy vội vào phòng ngủ, mặt nhăn như khỉ ăn ớt vì hắn mới vấp chân vào bậc cửa.
“Lại cái gì nữa!” hắn cũng ra sức gào lên. Kaito đáp lời hắn bằng cách chỉ tay ra phía cửa sổ.
“Cậu xem con chim kia to chưa kìa!” tên ảo thuật gia nói. Shinichi nhìn theo hướng Kaito chỉ và thấy! Một con chim đang đậu ở bậu cửa sổ và rỉa lông rất điệu đà. Người thừa kế kiếp theo của dòng tộc Kudo rít lên 1 tiếng.
“ … tớ thấy đẹp đấy chứ …” Kaito cố nói với theo sau khi bị một chiếc gối dông thẳng vào giữa mặt.
“Oh tôi là Hakuba và tôi là thám tử xuất sắc nhất mọi thời đại!” Hattori cố tình nhái giọng Anh của tên bạn cùng phòng. “Shinichi, mau mau mang đến cho tớ một cái xô nước ngâm sẵn cánh hoa hồng. Tớ phải trông ra dáng lịch thiệp con nhà một tí – và các chàng trai thân mến – nói cho các cậu biết nhé – tôi lịch lãm nhất chỉ khi tôi làm 1 việc duy nhất – tắm táp. Mau vuốt keo cho tóc cứng quèo đi, tôi ghét nhất là đứa nào có mái tóc mềm tơ hơn tôi đấy!” Hattori vẫn chưa tha cho tên thám tử Anh quốc.
Shinichi ghé mắt nhìn qua vai của Hattori và kịp thấy gương mặt nhăn nhúm tím bầm vì tức của Hakuba. Nắm đấm to tướng của tên này chỉ cách đỉnh đầu Hattori có vài phân. Shinichi cười nhăn nhở.
“Hôm nay lại có chuyện vui để xem rồi đây.” Hắn nghĩ thầm.
“Làm sao mà 1 con chim lại có thể MẬP-P-P-P đến thế được nhỉ?” giọng Kaito vọng vào.
CậU CÓ  THÔI NGắM CON CHIM NGU NGốC ĐÓ ĐI KHÔNG Hả?” Shinichi gào lên.


2.
“Nói nghe nè, tớ biết tớ không phải là người có tấm lòng vị tha nhất quả Đất, nhưng đại loại tớ không có hứng nghe chuyện phiếm của người khác trong khi tớ có bài thi vào sáng mai đâu nha!” Shinichi nói 1 hơi. “Cậu nghĩ sao hả Hakuba?” hắn quay sang tên bạn Ăng-lê.
“…”
“Im lặng nghĩa là đồng ý, cám ơn cậu Hakuba! Nghĩa là tớ sẽ không ngồi đây buôn chuyện với 2 tên ngốc này nữa và tiếp tục cày bừa cho ngày mai! Thiên hạ cứ chống mắt lên mà nhìn đi, Kudo Shinichi này sẽ gạt bạn gái sang 1 bên để tập trung học tập!” nói xong là cắp sách vở chạy đi luôn.
Cũng vừa kịp lúc tiếng ngáy của Hakuba cất lên.

3.
“Heheheehehehe …” chủ nhân của tràng cười tinh quái này là Kaito và Heiji. Cả hai tên này đang bày trò mèo chọc phá một Hakuba đang ngủ say. Kaito đang trét 1 đống keo siêu dính vào bàn tay của Hakuba, trong khi Heiji thì bói được ở đâu ra 1 cọng lông vũ và hiện giờ đang phe phẩy trước mũi kẻ đang ngon giấc.
“Đúng là 1 trò ngốc của 2 tên ngốc …” Shinichi bình luận khi tình cờ bước ngang qua cảnh đó.
“Nếu cậu định đánh thức nó dậy thì cậu mới là đồ ngốc chính hiệu!” Heiji rít lên.
“Quá muộn rồi hai em …” Khủng long Hakuba bắt đầu gầm lên, tay hắn theo thói quen đập cái chát vào giữa mặt Kaito.
MẶT CỦA TÔI!!!” Kaito rú lên. “Gương mặt đẹp trai của tôi …”
HAHAHAHAHAHHAHAH” khỏi cần phải nói, Shinichi và Heiji cùng bò ra cười trước cảnh tượng oái oăm.
“… Sao thế này?” Hakuba chớp mắt lia lịa, hắn thử nhấc bàn tay lên, và trợn mắt khi thấy cái đầu của Kaito cũng chuyển động theo luôn. “CHẾT CON RỒI MÁ ƠI!!!!!”

4.
“Oh yeah!!! Tụi mình qua năm 2 rồi!” Kaito la lên vui vẻ. Hattori như thường lệ, vung 1 quả đấm vào không khí.
« Và tụi mình sẽ đi ăn tiệm ! » hắn gào lên.
«Tớ đã bảo đừng nên để Kuroba lái xe mà … » Hakuba thở dài sau băng ghế. Kaito – vẫn đang cầm vô lăng – ngoảnh mặt về sau phụng phịu.
“Sao cậu nỡ nói thế?”
KAITO LÁI XE THÌ PHẢI NHÌN ĐƯỜNG!” Shinichi tức quá gào lên. Kaito ngay lập tức quay lại vị trí tài xế.
ÔI GIỜI ƠI NHÌN KÌA MỘT CON SÓC ĐANG CHẠY!!!” Kaito bỗng rú lên.
!




1 comment:

  1. Ôi trời... cười bò ra =)) Shinichi lúc nào cũng có vẻ bình thản nhất nhỉ :)) còn 2 anh chàng Hei-Kai thì chuyên môn chọc Hak, chẳng biết có thù oán j k nữa :)) Còn nữa hok chị? ;;)

    ReplyDelete